TOP_BANNER

Chị Thúy Hòa (Cư dân Khu phố Hưng Phước 3) và nhóm thiện nguyện yêu đất Cà Mau

ĐI ĐỂ LAN TOẢ YÊU THƯƠNG VÀ KHÁM PHÁ LẠI CHÍNH MÌNH

Chị Nguyễn Thúy Hòa, đầu tàu của nhóm thiện nguyện của các nữ cư dân Phú Mỹ Hưng tâm sự: “Ban đầu do cơ duyên có một chị trong nhóm từng sống ở huyện Thới Bình, tỉnh Cà Mau kể về một vùng đất còn nghèo, nhiều chục năm qua thiếu cầu đường cho cư dân, rồi chúng tôi mới mở bản đồ xem thử và nhận ra vùng đất này xa lạ với chúng tôi, nằm sâu trong đồng nội, tận sát rừng U Minh. Thật tình, mình chưa hề nghe và hình dung về nơi xa xôi ấy! Nhưng rồi vì thương, vì tò mò, vì muốn  giúp đỡ, nên cứ quyết tâm làm”.

Thế là thành cái duyên. Suốt 8 năm qua sau những bước khởi đầu, khi quen biết, hợp tác với chính quyền địa phương, nhóm đã giúp đỡ xây dựng được 16 cây cầu, 11 căn nhà tình thương, 10 giếng nước và nâng cấp 3 trường tiểu học cũng như trao tặng xe đạp, tập sách cho một số trường. Dần dà, vùng đất lạ thuở nào nay đã thành một phần gắn bó với tâm tưởng của nhóm, giống như câu thơ của Chế Lan Viên đã viết ngày nào: “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở. Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn”.

Nhóm từ thiện tự nguyện hiện nay có 20 thành viên, hầu hết là nữ cư dân Phú Mỹ Hưng, gắn bó thành một cộng đồng thân hữu nhỏ, khởi đầu do chị Hòa và các chị vốn là cựu học sinh Trường Nguyễn Trãi, nên có tên nhóm thiện nguyện Nguyễn Trãi. Nguồn quỹ hoạt động do mọi người đóng góp tùy theo khả năng và sức lực, không có nhiều thì góp bằng công sức. Họ làm thiện nguyện mà nhẹ nhàng, vui tươi, thanh thản như một nhóm nữ sinh ngày xưa bàn chuyện học trò. Họ hồn nhiên và trong sáng trong công tác cộng đồng. Khi chúng tôi đến hỏi chuyện thì may mắn đã được gặp bốn thành viên cốt cán của nhóm đang tụ họp tại  cơ sở kinh doanh của chị Hòa ở khu Hưng Phước 3, đó là các chị Nguyễn Thúy Hòa, Lê Ngọc Diệp, Hà Thị Hương, Vũ Thị Tuyết.

Các chị rôm rả  nói về niềm vui thiện nguyện của mình, nào là mục tiêu chính là xây cầu, xây nhà tình thương, trường học, giếng nước cho bà con vùng sâu, vùng xa trong cả nước, đặc biệt tập trung cho vùng Đất Mũi Cà Mau, tuyến đầu của Tổ quốc. Rồi giải thích giá trị các cây cầu bình quân trong mức từ hơn 80 triệu – 135 triệu đồng tùy theo độ dài ngắn và bề rộng mặt cầu. Rồi hồi tưởng về cây cầu đầu tiên ở Cà Mau với chiều dài hơn 20m, bề rộng mặt cầu 2m, được khánh thành vào tháng 11/2018 tại khóm 4, thị trấn Thới Bình, huyện Thới Bình, tỉnh Cà Mau; cây cầu  gần đây là cầu số 15, khánh thành tháng 8/2024 tại ấp 9, xã Thới Lộc và mới nhất là cây cầu số 16 được khánh thành ngày 22/9/2024 tại ấp 5, xã Tân Lộc, huyện Thới Bình, tỉnh Cà Mau với mức kinh phí  khoảng 173 triệu đồng cho 2 cây cầu.

Tuy nhiên điều tôi chú ý nhất chính là những chia sẻ thành thật của nhóm phụ nữ nhiệt huyết này. Họ bảo rằng, khi đi giúp người, họ chính là đã giúp mình và có ba phát hiện quan trọng.

“Thứ nhất, trước nay mình đi du lịch những chỗ đẹp đẽ, thuận lợi, tiện nghi…, nhưng thật ra chỉ là lớp vỏ ngoài của thiên nhiên, đất nước, con người. Khi đi làm thiện nguyện, mình mới rời bỏ đại lộ hào nhoáng của du lịch, “rẽ” vào các con đường đất ngoằn ngoèo, sình lầy, có khi còn không có đường phải dùng vỏ lãi đi vào sông rạch để đến những vùng sâu, vùng xa, nhiều lúc có cảm giác như ở tận cùng trái đất. Nhưng mình bàng hoàng nhận ra, ôi thiên nhiên thật, cảnh vật thật, con người thật, dù còn hoang sơ, nghèo nàn, nhưng lại đẹp mê hồn. Những cánh đồng bát ngát thơm lừng mùi lúa mới, những sông rạch hoang sơ đẹp như tranh vẽ, những làng quê mộc mạc, hiền hòa sống hồn nhiên giữa cây cỏ, những trẻ thơ còn rách rưới nhưng đôi mắt sáng như những hạt ngọc, những nụ cười chân tình, những lời nói không hoa mỹ nhưng đậm tình nghĩa, những sản vật thức ăn thô sơ nhưng tinh sạch và đậm đà chất thiên nhiên… Mình thấy mình còn phải tạ ơn những người mà mình đến giúp, vì nhờ có họ, mình mới có cơ hội bỏ cuộc sống lối mòn để đến với sự thật. Nhờ họ mà mình khám phá ra những góc thật của đất nước, của thiên nhiên và của tình đồng bào.

Thứ hai, đột nhiên tất cả như một bừng sáng, nói hơi quá một chút như được… “giác ngộ”, mình nhận ra hạnh phúc đâu quá cầu kỳ, hạnh phúc thật mộc mạc và giản đơn. Mình dần buông bỏ những cầu kỳ, rườm ra, sáo rỗng vì hình như tất cả chỉ là bề ngoài. Ở cái chốn thuộc vùng sâu, vùng xa đó, ánh mắt của bà con đầy tình nghĩa, thật thà, không mưu cầu quá nhiều mà vẫn toát lên vẻ an lạc. Mình đã phát hiện ra chính mình.

Và thứ ba, sau cùng, khi đồng hành với một tập thể tự nguyện vì mục đích nhân ái, không mưu cầu danh lợi, tụi mình nhận ra một giá trị cộng đồng ấm áp. Trước đây mình sống tách biệt, hơi thiên về gia đình và cá nhân, thì nay mình có một nhóm bạn, một mục đích nhỏ thôi và cảm nhận được một niềm vui lan tỏa làm đổi mới cuộc sống cũ. Vậy là mình phát hiện ra nếp sống cộng đồng và mình có một cuộc sống rộng mở hơn”.

- Advertisement -spot_img

tin mới